NGƯỜI LÀM THƠ
Người thích làm thơ có cái hay
Thả hồn theo gió giữa ban ngày
Nương mây du ngoạn về phương ấy
Để bút vẫy vùng cánh nhạn bay.
Tâm tư đồng cảm những thân nghèo
Hiẻu những mảnh đời bé tẻo teo
Thương trẻ đơn côi, già tủi phận
Nhưng ta bất lực phải nằm khoèo.
Có lúc thì ta cũng rất ngông
Bút cùn chẳng sợ kẻ quyền công
Thanh gươm trí tuệ làm bao kẻ
Ác bá phải run, cũng hả lòng.
Thi nhân lắm lúc cũng se buồn
Cám cảnh trần ai lệ chảy tuôn
Bạo lực, bất công và ...bất hạnh....
Nhưng thơ thể hiện sáng tâm hồn.
Một bầu non nước cứ mê say
Để tứ thơ vương khắp đó đây
Tri kỉ, tri âm ai biết nhỉ?
Hồn ta hoà nhập nước non này.
Nhiều khi ta cũng thoả thuê cười
Thấy cuộc đời này rất đẹp tươi
Bao tấm gương trong bền ý chí
Tự mình đứng dậy, trách chi trời?
Đôi khi buồn đến rất vu vơ
Để cháy lòng ta những tứ thơ
Nắng hạn chờ mưa, đâu tiếng cóc?
Trần gian ta vẫn cứ khù khờ!
BXP
@BTV.vnthihuu
HX
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét