QUÊ HƯƠNG
Quê ta đẹp lắm bạn ơi!
Lúa vàng trải sóng ngát trời hương thu
Nắng lên quét sạch mây mù
Trời trong, gió mát, cánh cò mênh mang....
Ẩn mình sau luỹ tre làng
Một ngôi nhà nhỏ khang trang yêu kiều
Vi vu vọng tiếng sáo diều
Như hồn quê gợi muôn điều sâu xa.
Nghe từ sâu thẳm lòng ta
"Tắt đèn tối lửa" nhà nhà cùng hay
Nhà tranh có lúc nhỡ tay
Cả làng đổ đến tràn đầy thân thương.
Ngày nay kín cổng cao tường
" Đèn ai nấy rạng" tình thương nhạt nhoà.
"Sân đình", "giếng nước", "cây đa"...
Của thời xa vắng, bây giờ còn đâu?
Quê hương nghĩa nặng tình sâu
Đình, chùa vẫy gọi người mau trở về
Thiết tha một tấm tình quê
Đi đâu lòng cũng hướng về cố hương.
Mặc cho thác cuộn vô thường
Quên sao "chùm khế..." quê hương ấm tình.
Đường dài cuộc sống mưu sinh
Vẫn mang nặng một "mái đình hồn quê"!
BXP 8.10.12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét