Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Thơ chon vào Việt Nam Thi Đàn (31-37)


31 - THEO THUYỀN BÁT NHà

Luôn tự trách ta, chẳng trách người"
Đó là lẽ sống cuối đời tôi
Trì kinh sớm tối thân không mỏi
Học Phật ngày đêm trí chẳng ngơi
Gương sáng hàm dung soi vẫn lặng
Diệu tâm không tịch lặng mà soi
Bỏ mê về ngộ lên bờ giác
Bát Nhã theo thuyền quyết chẳng lui.

Bùi Xuân Phượng





32 - NGHIỆP GIÁO
(Tặng nhà giáo Nguyễn Đức Tuỳ)

Nám phổi, lương eo giữ chí bền
Chèo đò vững lái mấy mươi niên
Thày Chu danh trước soi nhân kiệt
Ngọc Kí gương nay tiếp thánh hiền
Sự nghiệp ghi sâu tình “Nhất tự”
Trọn đời mang nặng nghĩa Xuân Huyên
Hai mươi - Mười một (20/11) ghi ân đức
Hoàn nhiệm về hưu thoả ước nguyền.

Bùi Xuân Phượng



33 - VUI

VUI với ruộng đồng tuổi bẩy mươi
VUI đàn cháu nhỏ thả hồn chơi
VUI say kinh kệ tâm bình lặng
VUI mến thi đàn dạ thảnh thơi
VUI nghĩa tình thân hoan hỉ nhận
VUI duyên mạng ảo hả hê cười
VUI dòng thơ phú say sưa luận
VUI bạn tri giao đến với đời.

Bùi Xuân Phượng



34 - HOÀI NIỆM

Nhớ mãi hình ai đứng tựa song
Hồn nhiên quyển sách cứ ôm lòng
Mắt huyền phảng phất niềm nhung nhớ
Môi mọng vấn vương nỗi ước mong
Dáng điệu thướt tha tà áo trắng
Tâm hồn thơ thẩn với mây hồng
Một làn thu thủy ươm tình mộng
Để tháng ngày qua mãi đợi trông.

18.07.2011
Bùi Xuân Phượng



35 - VƯƠNG TƠ

Trọn đời trân giữ một niềm mơ
Xẻ nửa con tim tự bấy giờ
Êm ái dòng tương lời thủ thỉ
Dạt dào sóng nhớ ý hoà thơ
Diết da tháng Hạ trong mong đợi
Thao thiết ngày Thu lại ngóng chờ
Một giọt tình duyên hoài vấn vít
Kén tằm trọn kiếp vẫn vương tơ.

19.07.2011
Bùi Xuân Phượng



36 - THƠ
(Họa thơ Nguyễn Khánh Chân)

Thơ thả hồn ta khắp cõi người
Thơ đem tình bạn đến muôn nơi
Thơ khơi suối nhớ ngày đêm chảy
Thơ dậy biển thương chẳng thể vơi
Thơ ủ giọt tình hương thoảng thoảng
Thơ ươm sợi nghĩa ánh ngời ngời
Thơ giao lưu đượm tình thân ái
Thơ xướng họa vì thích thú chơi.

19.10.2011
Bùi Xuân Phượng




37 - TÌNH XUÂN HOÀI NIỆM

Nhớ ngày Xuân ấy tay trong tay
Bách thảo, Cổ Ngư - hồn thoả bay
Trấn Quốc chuông ngân mơ Cực lạc
Vườn xuân in đậm nét vân hài.

Vết lược còn in mái tóc cài
Tình em sâu nặng chẳng phôi phai
Ngàn dặm xa xôi lòng vẫn nhớ
Giọt sương khuya lạnh đọng vai gầy.

Bờ vai mộng ước vẫn chan đầy
Ghế đá còn vương phút đắm say
Nồng cháy đôi môi hoà nắng sớm
Chứa chan hạnh phúc! Biết đâu ngaỳ...

Trải ra nỗi nhớ tháng năm dài
Biền biệt phương trời khuất bóng Mai
Niềm thương kết lại cho dày kén
Một giọt hương thầm cứ lắt lay!

31.1.2012
Bùi Xuân Phượng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét