CÒN!
Khi còn
chúm chím nụ hoa
Sắc hương ấp ủ mượt mà tình xuân
Dập dìu ong bướm ca ngân
Rồi ra nhuỵ rữa, hoa tàn, héo hon!
Vẫn còn một khối con con
Chín hồng cái quả, ngọt thơm dâng đời
Rồi ra...quả cũng hết thời...
Vẫn còn cái Hạt!
để rồi ...
Tái sinh!
BXP
Sắc hương ấp ủ mượt mà tình xuân
Dập dìu ong bướm ca ngân
Rồi ra nhuỵ rữa, hoa tàn, héo hon!
Vẫn còn một khối con con
Chín hồng cái quả, ngọt thơm dâng đời
Rồi ra...quả cũng hết thời...
Vẫn còn cái Hạt!
để rồi ...
Tái sinh!
BXP
Xuan Phuong at 05/18/2012 09:36 am comment
Cảm ơn HUONG THU đã ghé thăm và chia sẻ
với tôi một ý thơ. Mọi sự, mọi vật trên thế gian này đều do nhân duyên
hội tụ: đủ duyên thì có, hết duyên lại không, CÓ-KHÔNG cứ tuần hoàn đổi
chỗ cho nhau. Con người ta theo một dòng nghiệp lực vô hình luân chuyển,
chết không phải là hết.
HUONG THU at 05/18/2012 12:17 am comment
Vẫn còn cái Hạt!
để rồi ...
Tái sinh![img]41[/img]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét