MẶC KỆ NÓ

Dây tóc đứt – Dòng điện trường mất dạng
Thay bóng đèn … ánh sáng lại bừng lên
Nghiệp thức luân lưu trong vũ trụ vô biên
Ta rồi sẽ là bóng đèn đứt tóc!

Mặc kệ nó! Nghĩ chi cho bận óc!
Cứ cần chuyên Phật Pháp học từng giờ
Thả hồn Hoa vào Còm Net ươm mơ
Và xướng họa vui tình thơ bốn bể

Tám mốt tuổi – Thức vào thai trụ thế!
Tám mươi Xuân – Nhờ cửa Mẹ khai sinh!
Ngũ uẩn hòa duyên đã tạo nên hình
Nghiệp cũ nặng đắm mình trong sầu khổ

Đuốc tuệ Như Lai soi lòng con sáng tỏ
Có nợ thì trả nợ trốn đi đâu?
Giọt nước cành dương quả rất nhiệm mầu
Tích đức tu tâm mong hầu chuyển nghiệp

Trước chư Phật con chân thành tha thiết
Trải tâm TỪ không phân biệt đơn sai
Nguyện yêu thương tất cả mọi người
Trải rộng đến khắp muôn loài chim thú

Vâng lời dạy, luôn không cầu biết đủ
Bỏ phải hơn tích tụ ĐỨC NHÂN
Tập luyện kiên trì giữ cái sinh thân
Dù bất tịnh vẫn cần … Khai phát tuệ!

Ich lỷ, hẹp hòi, tham lam, ghen tỵ…
Quyết từ đây thanh lý nguồn tâm
“Ẩm thủy như nhân”* kiên nhẫn lặng thầm
Hành mỗi phút … mong dần cải Nghiệp.

BXP 14.6.2018
* “Như nhân ẩm thủy lãnh noãn tự tri” (Cốc nước kia nóng hay lạnh chỉ có người được uống mới biết rõ mức độ của nó)