Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

CẢM XÚC CÔN SƠN


CẢM XÚC CÔN SƠN
Côn Sơn một buổi nắng ban mai
Đứng giữa thạch bàn nhớ Ức Trai
Đức ấy cớ sao đời nghiệt ngã?
Tài kia mà chịu trí u hoài?

Lững lờ chiếc bách giữa dòng sông
Non nước nặng lòng có phải không?
Mái tranh vách núi còn day dứt
Những chuyện “mưa rào” với “gió đông”!

Máu bầm nhức nhối Lệ Chi viên!
Giận lũ lộng thần chuyện đảo điên
Dẫu được Minh quân làm sáng tỏ
Còn đau hậu thế nỗi oan khiên!

Lên đỉnh Côn Sơn mới một lần
Để hồn lãng đãng cõi xa xăm....
“ Danh nhân thế giới” hồn ai thoả
Rực rỡ Sao Khuê xoá vết bầm!
Côn Sơn 21/11/1999

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét