NHỚ MẸ
Mẹ đi biền biệt đất trời xa xăm
Nhớ từ thuở ấy, bâng khuâng....
Lai Khê, Bàu Hệ, Thứa, Bần, Hồ, Nôm...
Sớm khuya đầu chợ, cuối thôn
In bàn chân Mẹ dập dồn gió sương
Năm xưa xác chết đầy đường
Canh khuya thân gái dặm trường... ngại chi!
Bước qua xác chết mà đi,
Không đi nào biết lấy gì nuôi con.!
Mẹ ơi! Thân Mẹ héo mòn
Trọn đời bầu sữa yêu thương vẫn đầy.
Chao ôi! Trời thẳm, đất dày
Sánh sao tình Mẹ ắp đầy vì con.
Mẹ dù xa khuất núi non
Mà hình Mẹ vẫn mãi còn bên ta
Này xương, này thịt, này da....
Đều là hình ảnh Mẹ Cha sáng ngời.
Trong con, Mẹ vẫn sống đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét