Minh cố đè nén nỗi đau để tập viết những chữ cái đầu tiên của
cuộc đời mình
(Đào Ngọc Minh,
lớp 1A, trường Tiểu học T.t. Sao Vàng, Thọ Xuân, Thanh Hóa)
Ôi! Ngọc
Minh! Thiên thần bé nhỏ!
Nhìn ảnh
em ... máu ứ, lệ trào
Sáng ngời
như một vì sao
Mặc thân
quằn quại...ngẩng đầu hiên ngang.
Một nghị
lực thuộc hàng "cái thế"
Tấm gương
này đáng để soi chung
Khác chi
một đấng anh hùng
Thiên Thần
sáu tuổi trụ trong cõi đời!
Luôn tươi
nở nụ cười hoan hỉ
Khiến yên
lòng cả mẹ, cả cha
Những lần
phẫu thuật vá da
Nhìn con
... mẹ những xót xa lệ đầm.
Em mang nặng
cái tâm hiếu học
Đã vươn
lên rèn tập bước đầu
Mặc dù cơ
thể đớn đau
Nét tươi,
hàng đẹp thay nhau hiện hình.
Mỗi con
chữ ... bình minh lóe rạng
Mỗi nét,
hàng tỏa sáng tương lai
"Cây
non mới nhú nụ đài
Đã trông
tán rộng cành dài mênh mông" *
Lòng cảm
phục viết dòng thơ nhỏ
Gửi về em
tất cả yêu thương
Cứ quanh
mãi với vô thường...
Em cho ta
một tấm gương trụ đời.
BXP 28.5.2014
* Mượn ý hai câu thơ của ai đó tôi không nhớ rõ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét